Sáng Thứ Hai mở e-mail ra xem tôi thấy một
bài viết của Trần Bạch Thu có đầu đề "Đôi
Bạn Ngày Xưa". Ngoài ra, tôi có thấy được
bài này trên "Diễn Đàn Cựu Sinh Viên Quốc
Gia Hành Chánh". Thế là tôi đọc bài viết ấy
một mạch từ đầu đến cuối.
Tôi không xa lạ ǵ với tác giả bài viết ấy.
Có thể nói một cách thành thật Trần Bạch Thu
với tôi là chỗ khá thân t́nh. Mối quan-hệ
giữa chúng tôi chỉ mới phát triển trong ṿng
vài năm nay mà thôi.
Cả hai chúng tôi ngày xưa là đồng môn tại
Học Viện Quốc Gia Hành Chánh tại Sài G̣n,
Việt Nam. Chúng tôi cùng học một khóa Đốc Sự
(Đốc Sự 17). Khóa chúng tôi tốt nghiệp vào
cuối năm 1972. Đây là trường được thành lập
bởi chính phủ Việt Nam Cộng Ḥa với mục đích
đào tạo công chức chính ngạch. Sau khi ra
trường các cựu sinh viên tốt nghiệp sẽ được
bổ nhiệm đi khắp nước, từ trung ương đến địa
phương, trở thành cấp chỉ huy trong lănh vực
hành chánh đến chuyên môn.
Dù là học chung một lớp, tôi không biết rơ
về bạn. Sau khi học xong chúng tôi mỗi người
đi một ngă. Tôi về Nha Huấn Luyện thuộc Tổng
Nha Thuế Vụ Việt Nam. Bạn Thu đi cơ quan nào
tôi không rơ.
Sau khi định cư và sinh sống tại Hoa Kỳ tôi
được biết các cựu sinh viên hành chánh tại
miền Nam California có thành lập một Tổng
Hội Cựu Sinh Viên Quốc Gia Hành Chánh mà trụ
sở chính đặt tại Orange County. Khoảng hơn
10 năm nay tôi được biết Tổng Hội có điều
hành một Web site mang tên là Tổng Hội Cựu
Sinh Viên Quốc Gia Hành Chánh. Ngoài bản tin
mỗi tam cá nguyệt ra, Tổng Hội c̣n liên lạc
với các cựu sinh viên qua phương tiện Web
site này. Trang mạng ấy, ngoài mục đích
thông tin c̣n cung cấp cho các độc giả trong
và ngoài hành chánh những kiến thức và bài
viết có giá trị mà tác giả bao gồm từ các
cựu sinh viên cho tới người Việt hải ngoại.
Vài năm gần đây, tên của Web site đă được
đổi thành "Diễn Đàn Cựu Sinh Viên Quôc Gia
Hành Chánh."
Người chủ trương, chịu trách nhiệm hoàn toàn
trong việc điều hành trang Web này không ai
khác hơn là Trần Bạch Thu. Tôi chỉ mới biết
anh khoảng hơn bốn năm nay. Số là vào khoảng
thời gian ấy tôi có tóm lược một vài tin tức
thời sự, kèm theo đó là một vài ư kiến đơn
sơ nhận định về thời cuộc, gởi đến bạn bè
cùng khóa để gọi là chia sẻ sau khi tôi vừa
về hưu từ chính phủ Los Angeles County.
Không ngờ bài viết "Walter Cronkite" khiến
cho Webmaster chú ư. Đó là bài viết đầu tiên
của tôi mà Trần Bạch Thu đă cho tŕnh làng
trên Web site của anh. Quan hệ giữa tôi và
anh đă phát triển từ dạo ấy. Và cũng từ đó
tôi mới biết chính xác Trần Bạch Thu là bạn
học cùng khóa, cùng lớp với tôi gần 40 năm
về trước.
Vào buổi tối Thứ Sáu, 20/9/13, vợ chồng tôi
đến tư gia của vợ chồng anh Lê Phước Ba để
tham dự bữa cơm tối do vợ chồng anh khoản
đăi. Ngoài anh Ba, chị Ngà, phu nhân của anh
Ba, cũng chính là cựu sinh viên hành chánh
cùng khóa với chúng tôi. Lư do mà vợ chồng
anh chị Ba Ngà mời bạn bè đến dự cơm tối là
v́ chủ nhà tổ chức tiếp đăi vợ chồng một
đồng môn khác, anh Diệp Thanh Sang và vợ từ
Houston, Texas. Anh chị Sang lần này qua
California với vài mục đích: Đi thăm cô con
gái đang theo học tại Stanford University và
các đồng môn sinh sống tại Thung Lũng Hoa
Vàng, Silicon Valley, San Jose, miền Bắc
California, thăm thú t́nh h́nh và ngoạn cảnh
trên đó. Sau đó hai vợ chồng anh xuôi nam,
gặp gỡ các cựu đồng môn Nam California và
thăm viếng bà con họ hàng tại đây. Tư gia
của vợ chồng anh chị Ba Ngà nằm trong một
khu biệt thự tân lập mắc tiền, kín cổng cao
tường, bảo đảm an ninh. Anh Ba là người
thành đạt rất sớm trong khóa tôi sau khi
định cư tại Hoa Kỳ vào cái lúc tuổi không
c̣n nhỏ. Anh có một văn pḥng Certified
Public Accounting nằm chễm chệ trong một khu
phố thuộc Westminster mà hai ông bà đă mua
đứt. Anh hành nghề CPA từ rất sớm. Anh là
một trong những người thành công trong khóa
tôi. Thành công đối với tôi có nghĩa là
thành đạt trong học vấn, trong kinh doanh và
hành động quan tâm giúp đỡ người thân và bạn
bè. Tư gia của hai ông bà Ba Ngà mới mẻ, đẹp
đẽ và quá rộng răi so với nhân số gia đ́nh.
Làm việc văn pḥng nhưng bạn tôi không quên
trau dồi thể dục. Bạn xem đó là kim chỉ nam
của cuộc sống. Tư gia của vợ chồng anh Ba
Ngà tọa lạc trong thành phố Seals Beach.
Hàng ngày bạn tôi chạy bộ dọc theo bờ biển
cả giờ vào mỗi sáng. Chạy xong, bạn nhào
xuống nước bơi lội. Sau đó bạn mới về nhà và
đi làm. Thời khóa biểu của chuyên viên thuế
rất ư bận rộn. Bạn ở lại sở làm việc đến gần
nửa đêm là chuyện thường. V́ th́ giờ eo hẹp
cho nên đi đâu bạn thường không đến sớm được.
Công việc kinh doanh thường căng thẳng,
chính v́ thế mà bạn cần thư giăn. Cái cách
thức thư giăn mà bạn ấy thích là đi cruise.
Bạn thường phổ biến tin tức liên hệ và kêu
gọi bạn bè tham gia nhưng số người hưởng ứng
không nhiều.
Sau khi đi làm ra vào tối Thứ Sáu, tôi chở
vợ tôi đến tư gia của vợ chồng bạn Ba Ngà.
Trong thâm tâm tôi nghĩ rằng hai vợ chồng
anh chị Diệp Thanh Sang cư ngụ tại đó, thứ
nhất là v́ nơi chốn thuận tiện, nhà cao cửa
rộng của vợ chồng bạn ḿnh, tiếp theo là hai
bên có dịp bầu bạn, giúp cho không khí gia
đ́nh thêm ấm cúng. Đến lúc tiệc xong, mọi
người sắp sửa ra về tôi mới biết được anh
chị Diệp Thanh Sang trong vài ngày qua cư
ngụ tại nhà vợ chồng bạn Trần Bạch Thu. Sau
khi chia tay với bạn bè tối Thứ Sáu ấy, anh
chị Sang đi về chung với vợ chồng bạn Thu.
Hiện diện tại tư gia vợ chồng anh chị Ba Ngà
là các đồng môn của chúng tôi, ngoài vợ
chồng chủ nhà, c̣n có vợ chồng anh Diệp
Thanh Sang, vợ chồng Trần Bạch Thu, vợ chồng
Nguyễn Viết Đức, vợ chồng Huỳnh Nhân Hậu, vợ
chồng Chế Minh Châu, vợ chồng Ngô Xuân Vũ và
vợ chồng tôi. Lâu ngày gặp gỡ, thức ăn ngon
và dồi dào và lại thêm có rượu vang đi kèm
cho nên cuộc sinh hoạt càng trở nên sống
động, ồn ào, sôi nổi và đầy thích thú. Đến
miền Nam California, anh chị Sang đă ghé
thăm các tư gia của gia đ́nh bạn bè gồm
Huỳnh Nhân Hậu, Nguyễn Viết Đức, một đồng
môn dưới San Diego, Lê Phước Ba và Trần Bạch
Thu. Đề tài bàn luận trong lúc ăn trải dài
từ bạn bè cùng khóa, cuộc sống tha hương,
con số bạn bè hiện diện tối hôm ấy và cuối
cùng là cái bàn trước mặt mọi người. Có bạn
dí dỏm, nếu chủ nhà có ư định mời thêm người
tham dự, việc đầu tiên là phải đổi cái bàn
ăn, v́ kích thước không đáp ứng nhu cầu.
Nhân dịp này chủ nhà đă giải thích về nguồn
gốc của cái bàn. Buổi tối hôm ấy nói chung
phần đông các bạn phát biểu vừa phải. Trong
số bạn bè hiện diện, hai người nói nhiều
nhất là tôi và anh chủ nhà. Về phía nam
người nói ít nhất là anh Sang. Về phía nữ,
người giữ im lặng thường xuyên là chị Thu,
vợ của Ngô Xuân Vũ. Hai vợ chồng bạn ấy ít
nói như thế chắc nhà cửa thanh tịnh lắm.
Biết người biết ta cho nên tôi đă quay sang
anh Sang lúc ấy đang ngồi bên trái của tôi
giải thích với anh về cá tính của tôi, cái
tật nói năng linh tinh, để anh ấy thông cảm
và đừng xem đó làm phiền hà. Không khí buổi
tiệc vui vẻ quá khiến cho chị Châu, hôm ấy
vốn dĩ không được khỏe, đă lên tiếng mời anh
chị Sang đến cư ngụ tại tư gia vợ chồng chị
vào kỳ sau khi anh chị ấy có dịp ghé thăm
nam California. Năm sau th́ c̣n xa quá, vợ
chồng Trần Bạch Thu trước khi ra về đă lên
tiếng mời mọi người hiện diện đến nhà vợ
chống bạn ấy vào tối Thứ Ba 24/9 tham dự bữa
cơm tối thân mật trước khi vợ chồng anh chị
Sang rời California trở về nhà riêng tại
Texas hai ngày sau.
Vào chiều 24/9 vợ chồng tôi đến nhà anh chị
Thu dự tiệc. Trước đó hai ngày, có lẽ sợ bạn
ḿnh có thể quên, hậu quả của tuổi già, bạn
tôi có gọi điện thoại cho tôi nhắc nhở.
Trong số bạn bè, Trần Bạch Thu có lẽ cư ngụ
gần nhà tôi nhất. Thỉnh thoảng, chúng tôi
nói chuyện điện thoại với nhau. Có lúc bạn
rủ vợ chồng tôi đến nhà bạn ăn tối. Hai vợ
chồng bạn cư xử rất chân t́nh với bạn bè.
Bạn có khiếu kể chuyện, nói năng lưu loát,
nhẹ nhàng, từ tốn và luôn kèm theo một nụ
cười. Cả hai vợ chồng bạn có tính hiếu khách.
Vợ bạn có tính t́nh xuề x̣a, hiền lành, vui
vẻ và nấu ăn ngon. Giao tiếp với vợ chồng
bạn, vợ chồng tôi thập phần thoải mái. V́
những lư do đó chưa bao giờ tôi từ chối tấm
thịnh t́nh của vợ chồng bạn. Vợ chồng tôi
hôm ấy là người đến nhà bạn Thu sớm nhất.
Trong vài ngày qua anh chị Sang cư ngụ tại
đây, cùng nhau sinh hoạt với vợ chồng Trần
Bạch Thu hằng ngày.
Vào năm ngoái tôi c̣n nhớ anh chị Sang qua
California tham dự Đại Hội Đốc Sự 17 do các
bạn khóa tôi tổ chức vào dịp Lễ Độc Lập Hoa
Kỳ. Đến nhà bạn Thu tôi đă gặp anh chị Sang
(Texas) và bạn Nguyễn Ngọc Quang (Canada),
tất cả là lần đầu tiên. Riêng đối với bạn
Quang, tôi chỉ biết là bạn ấy quê quán tại
Kontum, cùng quê với vợ bạn Thu, và cùng làm
việc tại Kontum với bạn Thu sau khi tốt
nghiệp. Sự liên hệ ấy được kể là thân thiết.
C̣n đối với vợ chồng anh chị Sang tôi hoàn
toàn không rơ cái mối dây thân t́nh với chủ
nhà ra làm sao. Cho đến hôm nay đọc bài "Đôi
Bạn Ngày Xưa" do Trần Bạch Thu viết mà nội
dung mô tả sự liên hệ chi tiết giữa hai bên,
khởi nguồn từ thời c̣n là sinh viên trở đi,
tôi mới vỡ lẽ ra cái dây liên hệ giữa hai
bên chứa đầy những kỷ niệm sâu đậm và đáng
nhớ, đáng trân trọng và quư báu!
Một sự kiện hiếm hoi, ít thấy là, v́ những
lư do nào đó, trong đó có sự bận rộn cá nhân
và gia đ́nh, tôi để ư, Trần Bạch Thu viết
rất ít. Thế nhưng lần này, quan hệ bạn bè
theo thời gian được trải dài trên trang giấy
rất chi tiết, chứa đựng nhiều t́nh tiết cảm
động. Ước ǵ tôi là nhà làm phim, dựa vào
nội dung của bài viết của bạn ḿnh, tôi dựng
lên được một phim t́nh cảm xă hội, lột tả
được hết những t́nh tiết chứa chan t́nh cảm
này th́ hay biết mấy! Trước khi các bạn khác
đến nhà vợ chồng bạn Trần Bạch Thu chiều tối
Thứ Sáu, tôi đă có dịp ngồi chuyện tṛ với
chủ nhà và anh Sang. Nội dung câu chuyện
chuyển qua đề tài thể dục hồi nào không hay.
Trong bẩy tháng nay vợ chồng tôi có tham dự
buổi tập Tai chi hàng tuần tại một địa điểm
thuộc thành phố lân cận. Thỉnh thoảng, tôi
có viết bài mô tả sinh hoạt tai chi gởi đến
chia sẻ với các huấn luyện viên và học viên
của nhóm Tai chi này. Vào ngày 26/9, trong
bài viết mới nhất phổ biến trong nội bộ nhóm,
tôi có đề cập đến cuộc gặp gỡ các bạn của
tôi và cuộc bàn luận giữa chúng tôi liên
quan đến thể dục. Xin trích đoạn ra đây với
mục đích chia sẻ với bạn bè:
"Trước hôm tập một ngày, vào buổi tối Thứ Ba,
24/9, vợ chồng tôi đến nhà một gia đ́nh
người bạn ở Long Beach để dự bữa cơm tối.
Hôm ấy có sự hiện diện của một cặp vợ chồng
của một người bạn khác từ Houston, Texas
sang California chơi. Trong lúc chờ đợi các
bạn khác đến tham gia, tôi có ngồi ngoài
patio nói chuyện với hai người bạn của tôi,
chủ nhà và khách phương xa. Trong câu chuyện
tôi có đề cập đến việc học Tai chi của tôi
bấy lâu nay. Nghe qua, bạn Houston của chúng
tôi có chia sẻ ư kiến. Theo bạn, vận động
thân thể dưới bất cứ h́nh thức nào cũng đều
tốt cả, nó có lợi cho sức khỏe hơn là không
làm ǵ cả. Ở bên Texas bạn có xem được
chương tŕnh hướng dẫn luyện tập CKTL trên
đài truyền h́nh SBTN do thầy Hằng Trường và
các anh chị của HTBPS hướng dẫn. Bạn muốn
thực tập phương pháp thể dục này lắm thế
nhưng đáng tiếc là trong vùng bạn cư ngụ
không có lớp Tai chi này. Bạn đă từng dự lớp
hướng dẫn thể dục do người Mỹ phụ trách thế
nhưng cuối cùng phải bỏ ngang. Lư do là v́
bạn tập chung với người bản xứ cho nên cái
không khí không được tự nhiên thoải mái so
với người đồng hương. Lư do thứ hai, một lư
do quan trong, là trở ngại ngôn ngữ. Sang
tới Mỹ vào lúc tuổi đă cao, nay lại nghe HLV
hướng dẫn chi tiết phần kỹ thuật bằng tiếng
Anh cho nên có nhiều chỗ bạn không hiểu. Một
khi học viên không hiểu rơ nội dung phần
hướng dẫn họ mất đi sự hăng hái và kết quả
sự luyện tập không được khả quan và cuối
cùng bạn đành bỏ tập. Bạn phát biểu, cư dân
nam California, nhất là Quận Cam có được cái
may mắn là gần gũi được các lớp CKTL với
thành phần nhân sự hướng dẫn dồi dào, mà nếu
quan tâm và chịu khó luyện tập họ sẽ bớt đi
bệnh tật và từ đó sống vui sống khỏe. Bạn đă
đưa ra lời khuyên đối với người bạn chủ nhà,
cố gắng làm cách nào để cả hai vợ chồng đi
tập CKTL đi. Từ Long Beach đến pḥng tập
Arther Lee Johnson, Gardena, khoảng cách là
12 dậm đường. Đi làm về đến nhà với cái cảnh
kẹt xe trên xa lộ vào giờ tan sở, rồi lại
lái được xe đến pḥng tập một tuần hai buổi
như thế này xem ra không phải là một việc dễ
dàng. Có lẽ khi nào nhân duyên hội đủ việc
sẽ thành tựu thôi. So sánh với các bạn của
tôi, tôi thật may mắn quá trời. Tôi ngồi bất
động, Tai chi đến với vùng nhà tôi. Bà chị
vợ tạo duyên cho tôi; mua tặng tôi tấm thảm
Yoga, bà vợ tôi lái xe chở tôi đi tập. Nhân
duyên chín mùi như thế có lười biếng cỡ nào
cũng phải chuyển động thôi. Đi học rồi, tôi
gặp được hai nữ HLV nhiệt t́nh, dễ thương,
các bạn đồng học chan chứa t́nh cảm, đối xử
với nhau cứ như bát nướcđầy khiến tôi tự hỏi,
họ và tôi đă có liên hệ với nhau từ kiếp nào.
Từ đó quan hệ giữa mọi người phát triển mạnh
mẽ. Tôi chẳng biết nói ǵ hơn ngoài sự tri
ơn đối với tất cả mọi người trong mạng lưới
nhân duyên đă h́nh thành vào 7 tháng trước."
Sau khi các bạn của chúng tôi lần
lượt đến nơi, tất cả cùng ngồi vào bàn tiệc.
Theo thứ tự từ phải sang trái tôi nhận thấy
Nguyễn Viết Đức, Chế Minh Châu, Lê Phước Ba,
Nguyễn Văn Huy, Ngô Xuân Vũ, Diệp Thanh
Sang, và Phạm Phước Ngữ. Tiếp theo là thành
phần phụ nữ, gồm có chị Ngữ, chị Ba-Ngà, chị
Thu, chị Sang, vợ tôi, chị Vũ và chị Đức.
Thức ăn hôm ấy do chị Thu làm. Chị có tiếng
là người nấu ăn ngon, phục vụ chồng con hết
ḿnh. Có rất nhiều món tôi không nhớ hết.
Tôi chỉ nhớ hai món chính là bún hải sản và
cá nướng da ḍn cuốn với rau sống, bún, và
thịt ḅ xào với tôm và mực. Vừa gặp được bạn
bè, vừa được ăn ngon, vừa được uống rượu
vang và vừa được nói chuyện thả dàn tất cả
chúng tôi cảm thấy hạnh phúc tràn trề.
Nhân dịp này anh Sang ngỏ lời mong mỏi bạn
bè sang Houston, Texas chơi để vợ chồng anh
có cơ hội tiếp đón. Cả hai anh chị nay đều
đă về hưu, thời giờ tương đối rộng răi. Cả
hai xem việc tiếp đón bạn bè phương xa là
niềm vui và hạnh phúc. Hy vọng một ngày nào
đó vợ chồng tôi sẽ sang thăm anh chị Sang và
tiện thể gặp gỡ các bạn khác và để biết
Texas luôn.
Nay th́ tôi đă hiểu lư do sâu xa nào mà vợ
chồng anh Sang đă ngụ tại tư gia vợ chồng
Trần Bạch Thu. Xem ra, ở trên đời mọi sự đều
có nguyên nhân hết cả. Được biết qua thư
chứa chan t́nh cảm của anh Sang mà chúng tôi
vừa nhận được vài ngày qua, anh chị ấy đă về
đến Houston,Texas an toàn.
Thành thật tri ân vợ chồng bạn Ba - Ngà, vợ
chồng bạn Trần Bạch Thu đă tạo cơ hội cho
bạn bè gặp gỡ, ăn ngon và thư giăn. Ở vào
lứa tuổi của chúng ta, c̣n khỏe mạnh, c̣n
gặp gỡ, c̣n nhận ra nhau, và c̣n quư mến
nhau trong cái t́nh đồng môn như thế này
chính là cái tài sản quư giá c̣n sót lại
trên đời vậy. Thân chúc tất cả các bạn của
tôi được dồi dào sức khỏe và thân tâm thường
an lạc.
"Người nào t́m thấy được một người bạn chung
thủy là người ấy t́m được một kho tàng."
(Who finds a faithful friend, finds a
treasure. - Jewish saying)
"Tài sản đầu tiên là sức khỏe." (The first
wealth is health. - Ralph Waldo Emerson)
"Hạnh phúc không phải ở trong sự sở hữu, và
không phải ở trong vàng, hạnh phúc nằm trong
tâm hồn." (Hạppiness resides not in
possessions, and not in gold, happiness
dwells in the soul. - Democretus)
Nguyễn
Văn Huy
30/9/2013 |